Về kinh tế, có thể vợ chồng tôi không có để biếu bố mẹ như vợ chồng em. Nhưng phận là dâu cả, tôi không dám lơ là việc nhà chồng. Chỉ cần ông bà cần việc gì hay ốm mệt ra sao, tôi lập tức có mặt không nề hà. Bố mẹ chồng đau ốm cần người chăm nom, tôi sẵn sàng nghỉ việc ở nhà lo cơm cháo thuốc thang.
Những lúc nhà chồng có việc, em dâu luôn viện lý do để không về. Em dâu lúc nào cũng nói công việc buôn bán bận rộn, nghỉ vài ngày là mất hết khách. Thay vào đó, em góp nhiều tiền hơn, mua thứ nọ thứ kia. Vậy nên, nhà chồng cũng không có gì khó chịu.
Vài tuần trước, trong lúc đi chợ, mẹ bị một người lái xe máy tông gãy chân, phải bó bột ngồi một chỗ. Mọi sinh hoạt đều cần có người phục vụ, kể cả việc vệ sinh cá nhân.
Em gái chồng ở gần, nhưng vì mới sinh con nên không thể về chăm. Em dâu cũng bảo cuối năm hàng hóa nhiều không thể đóng cửa hàng. Cuối cùng, chồng bàn tôi xin nghỉ việc một tuần sang chăm bà, sau đó tính tiếp.
Là dâu cả, tôi thấy đó là trách nhiệm mình phải làm nên không lăn tăn, ngay lập tức gặp quản lý xin nghỉ việc không lương 10 ngày để chăm mẹ chồng.
Hàng ngày, tôi đi chợ sớm, lo cơm nước cho chồng con rồi chạy sang nấu bữa sáng cho mẹ chồng, vệ sinh cá nhân cho bà, dọn dẹp nhà cửa, giặt phơi quần áo, chuẩn bị bữa trưa. Sau đó, tôi mới về dọn dẹp nhà mình.
Mẹ chồng luôn miệng nói: "Không có con, mẹ không biết phải xoay xở thế nào". Câu nói ấy khiến tôi cảm động.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi ở riêng ngay nên mẹ chồng - nàng dâu hầu như không có va chạm, mâu thuẫn gì. Mọi việc nhà chồng tôi đều dồn tâm sức như nhà mình. Tôi tin mẹ chồng nhận ra điều đó.
Mọi việc êm đẹp cho đến ngày thứ sáu. Hôm đó, tôi mang đồ ăn sáng sang cho mẹ. Vừa tới sân, nghe tiếng em gái chồng đang nói chuyện với mẹ trong nhà:
- Con dâu cả nghỉ việc chăm mẹ, thế còn dâu thứ thì không ngó ngàng gì tới mẹ à?
- Ôi, nó buôn bán bận tối mắt tối mũi, làm gì còn thời gian. Chiều qua nó ghé sang, đưa cho mẹ 5 triệu đồng bồi dưỡng đây này. Chị cả tốt thì tốt thật, nhưng công bằng mà nói, tốt cũng không bằng có tiền con ạ.
Tôi đứng chôn chân ở cửa, cảm thấy sống mũi mình cay cay, lưỡng lự một chút, quyết định quay về. Tôi gọi điện cho em chồng, nói lúc nãy tôi định qua nhưng thấy xe em chồng ở sân nên lại quay về đi làm. Công ty cuối năm nhiều hàng gấp, nghỉ nhiều người ta phiền trách.
Tối tôi đem chuyện kể lại với chồng, bảo mọi người họp bàn thu xếp lại, thay nhau chăm sóc bà, tôi không gánh một mình nữa. Không ngờ chồng nghe xong nổi cáu, bảo tôi đã nghèo còn hay chấp vặt.
Anh hỏi tôi lương công nhân may một tháng được bao nhiêu? Tôi có thể một lúc biếu bố mẹ chồng 5 triệu đồng như thím không? Em dâu có tiền thì biếu tiền, mình không có tiền thì bỏ công, đó là chuyện đương nhiên, mẹ không nói sai chỗ nào cả.
Anh dặn tôi đừng để người khác biết tôi có suy nghĩ và hành xử như thế, mọi người sẽ cười cho.
Tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy ấm ức. Tôi đối với mẹ chồng tận tâm tận sức, vậy mà một câu nói của mẹ chồng khiến tôi cảm giác như mọi công lao của mình bị phủi bay trước tiền bạc.
Tôi định sáng mai sẽ sang nhà nói với mẹ chồng, công việc tôi không nghỉ thêm được nữa. Nếu không ai chăm mẹ, tôi sẽ bỏ tiền thuê người hỗ trợ ít hôm. Nhưng tôi không biết mình làm như vậy có nên không? Có phải tôi vì tự ái nên đã làm quá vấn đề vốn nhỏ như chồng tôi nói?
Theo Dân trí
Đức (Hồng Đăng) và Khánh (Lan Phương) lại giận nhau. Mọi cố gắng tiếp cận để làm lành với vợ của Đức đều thất bại. Rất may Sam và So đã có cách giúp bố mẹ hàn gắn vô cùng đáng yêu chi viết dòng chữ: Bố mẹ đừng giận nhau nhé lên gương nhà tắm làm họ vô cùng bất ngờ.
Quà Tết bất ngờ
Là một blogger mảng du lịch, Đoàn Sơn (SN 1994, An Giang) có cơ hội gặp gỡ, trò chuyện với nhiều người. Đặc biệt, anh có duyên làm quen, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn tại địa phương.
Đồng cảm với những mảnh đời khó khăn, Sơn cùng bạn bè tìm cách hỗ trợ họ bằng những dự án thiện nguyện. Một trong số đó là dự án Mùa xuân nho nhỏ.
Với dự án này, Sơn và những người đồng hành sẽ chụp ảnh miễn phí, tặng lì xì cho người già neo đơn, lao động nghèo trên đường phố dịp tết Nguyên đán.
Hai năm trở lại đây, anh còn chụp ảnh Tết miễn phí cho trẻ em. Mục đích của hoạt động này là để các em nhỏ có niềm vui trong ngày Tết. Sơn còn tổ chức cắt tóc, chơi trò chơi, biểu diễn múa lân, ảo thuật… cho các em nhỏ.
Cận tết Giáp Thìn 2024, Sơn và nhóm bạn tiếp tục đến Trung tâm nuôi dưỡng người già và trẻ em mồ côi Long Xuyên để chụp ảnh miễn phí cho những người tại đây.
Sơn kể, “chụp xong, chúng tôi đưa cho ông bà xem. Ông bà vui lắm, còn khoe đã đem ảnh năm ngoái chụp ra rửa thành ảnh to rồi treo lên tường. Nghe vậy, chúng tôi cảm thấy vui, hạnh phúc vô cùng”.
Sau đó, nhóm của Sơn dành nhiều ngày chạy xe quanh các con đường trung tâm TP. Long Xuyên mời người bán xôi, vé số, sửa xe... chụp ảnh Tết. Trước khi bấm máy, anh đều thuyết phục, giải thích cho mọi người hiểu mục đích của dự án.
Nếu được đồng ý, nhóm của anh Sơn sẽ bấm máy. Bức ảnh đầu tiên ghi lại khoảnh khắc đời thường của người lao động. Bức ảnh thứ hai là hình ảnh họ cầm hoa với phông đỏ phía sau.
Ảnh chụp xong được nhóm in ngay trong ngày. Sau đó, anh đem các bức ảnh lồng trong khung kính đến tặng người được chụp, để làm kỷ niệm dịp tết Giáp Thìn.
“Lần này, chúng tôi gặp và chụp ảnh Tết tặng bà Tư, chị Thanh bán vé số, chị Tuyền bán xôi, chú Thái làm bảo vệ... Mỗi cô chú, anh chị đều có những hoàn cảnh, nỗi đau riêng nhưng khi chụp ảnh, ai cũng nở nụ cười thật tươi”, Sơn tâm sự.
Truyền cảm hứng
Năm nay, Sơn cũng quyết định chụp ảnh thay vì chỉ lì xì, phát quà cho trẻ em nghèo, mồ côi tại chợ nổi Long Xuyên. Anh nghĩ những em nhỏ này sẽ vui, hạnh phúc, cảm thấy có không khí Tết hơn nếu được chụp ảnh.
Nhóm của Sơn cho rằng, sau một năm bồng bềnh trên sóng nước, nếu có được cái Tết thật đặc biệt, các em sẽ càng trân quý. Tuy nhiên, do nhiều yếu tố khách quan, nhóm không dựng được bối cảnh chụp ảnh cầu kỳ.
Sơn chỉ có thể căng ngang tấm vải đỏ giữa thuyền để ghi hình, chụp ảnh. Dù vậy, cả nhóm đã nhận về nhiều bức ảnh đẹp với những nụ cười hồn nhiên, cái nhìn bẽn lẽn, tinh nghịch cùng nhiều lời cám ơn đáng yêu.
Sơn chia sẻ: “Mục đích chính của chúng tôi là mang một mùa xuân thật ý nghĩa, ấm áp đến cho tất cả mọi người. Ngoài ra, chúng tôi cũng mong thông qua hoạt động nhỏ của mình có thể lan tỏa điều tích cực đến cộng đồng.
Mùa xuân nho nhỏcũng đem lại cho chúng tôi nhiều niềm vui. Mấy ngày hôm nay, tôi thấy nhiều bạn trẻ cũng tổ chức, thực hiện các hoạt động tương tự nên càng hạnh phúc. Bởi, nhóm đã lan tỏa, truyền cảm hứng cho các bạn”.
Ảnh: Nhân vật cung cấp